Những hộp thức ăn trong đêm

Có lẽ đây là bức ảnh bình thường mà chúng ta có thể gặp đâu đó ở Sài Gòn, nơi các bữa cơm 0 đồng được cung cấp cho những người dân khó khăn mỗi ngày, hay những tủ bánh mì để ngoài ngõ cho người cơ nhỡ và những bình trà đá miễn phí trong những ngày nắng nóng cho người dân lao động. Chúng ta sẽ không nói về bức ảnh này nếu như đại dịch Covid-19 không trở lại.
Ảnh: NAG. Trần Thế Phong

Bối cảnh bức ảnh được chụp vào một buổi tối trong những ngày Sài Gòn bước vào thời điểm siết chặt giãn cách và cấm ra đường sau 18 giờ đến 6h hôm sau. Bức ảnh đã để lại cho người xem nhiều suy nghĩ và cái nhìn đa chiều về bối cảnh đang xảy ra trong đại dịch lần này.

Chúng ta tự hỏi vì sao những hộp thức ăn này lại để đây? những người phân phát đang ở đâu, sao không ai nhận và làm sao để chúng đến được những người khó khăn lúc này. Có lẽ câu trả lời đã có trong đầu của từng người, vì chính chúng ta cũng đang chịu những tác động đang diễn ra ngoài kia.

Trong gần 2 năm qua và nhiều tháng gần đây, người dân và toàn xã hội đã chiến đấu với một kẻ thù vô hình, mọi cố gắng dường như trở nên vô nghĩa, nhưng lòng nhân ái vẫn không cho phép xã hội ngừng lại. Người dân vẫn miệt mài cố gắng chia sẻ với những ai đang cần sự giúp đỡ, cho đến khi họ không còn cơ hội để thực hiện, vì thế những phần ăn kia đã được để ra ngoài với mong muốn sẽ có ai đó nhận được.

“Tác giả chia sẻ, anh đã ngồi chờ đợi hơn một giờ để mong ai đó có thể nhận được những phần ăn này, nhưng thật không may, có quá ít cơ hội hoặc để ai đó thấy được chúng hay làm sao để  mang đến cho những người khó khăn do bị phong tỏa.
Bức ảnh đã lay động và cho chúng ta nhiều suy tư vì không thể làm nhiều hơn để giúp đỡ, lan tỏa và chia sẻ do những hạn chế xã hội vì sự an toàn. Nếu như trong chúng ta chứng kiến được hình ảnh này thì sẽ làm gì?
Bạn không thể mang chúng đi vì phương tiện hạn chế, bạn cũng không thể trông chờ ai đó đến nhận vì bị phong tỏa? Có ai đó đang cần thức ăn và điều gì xảy ra nếu những hộp thức ăn kia không có người nhận vào hôm sau. Thật xót xa khi nghĩ về những điều không mong muốn.

Bức ảnh này đã nhắc nhở chúng ta về những thời khắc khó khăn  không chỉ cho bản thân mà còn nhiều người khác. Trong đó có cả những người ở tuyến đầu cũng vội vã tìm những bữa ăn trong nhiều tháng trời rời xa gia đình. Bức ảnh vô ngôn nhưng lại chuyển tải một thông điệp rất mạnh mẽ và để lại trong chúng ta nhiều suy tư cũng như động lực để vượt qua khó khăn.
Khó có thể hiểu vì sao trong lúc tất cả mọi người đang ở nhà vì sự an toàn, thì tác giả vẫn rong ruổi mọi nẻo đường ngày đêm, kể cả nguy hiểm bản thân để chụp ảnh. Chúng ta sẽ không biết đã có nhiều người được anh giúp đỡ khi họ sắp phải đối diện với những ngày khó khăn hơn trước mặt, chúng ta cũng sẽ không thấy được bức ảnh này cũng như những gì đang xảy ra ngoài kia, nếu như tác giả cũng ở nhà như chúng ta.

"Tác giả không mong đợi sẽ chụp được những bức ảnh như thế này một lần nữa trong cuộc đời. Anh không thực hiện các bức ảnh như một cơ hội cho bản thân, đó là lúc để giúp đỡ những  người không may, đồng thời ghi lại những thời khắc khó khăn, mà bản thân anh cũng từng nếm trải thời thơ ấu.

 

 

Bạn cần Đăng nhập trước khi bình luận cho chủ đề này. Cám ơn bạn.

Trang công nghệ Trắng Đen

Khảo sát

Thương hiệu máy ảnh DSLR nào được bạn yêu thích nhất

Canon - 62.5%
Nikon - 12.5%
Panasonic - 12.5%
Pentax - 0%
Samsung - 12.5%
Sony - 0%

Tổng bình chọn: 8
Khảo sát đă kết thúc lúc: 28 01 2014 - 00:00